“Đây là Vô Tượng Thần Sa, có nó rồi thì Vạn Tà kia sẽ không tìm thấy mình được”, nói rồi, ông ta giậm chân, cả hai đã tiến nhanh lên phía trước.
Cái Tiên đi tầm nửa tiếng thì chợt thấy có sóng năng lượng ở phía trước, ông ta lo lắng nói: “Chàng trai, phía trước là Tịnh Thế Hồng Liên rồi, chúng ta phải cẩn thận”.
Ngô Bình: “Vạn Tà lão tổ cho chúng ta vào đây, không sợ mình cướp Tịnh Thế Hồng Liên đi à?”
Cái Tiên: “Lão tự tin như vậy vì nghĩ là chúng ta không thể làm được, nhưng đâu ngờ cậu là người có vận mệnh lớn, he he, nhờ điều đó thôi là chúng ta có cơ hội rồi”.
Sau đó Ngô Bình đã nhìn thấy Tịnh Thế Hồng Liên. Đó là một bông sen xoè to như cái ô, toàn thân có màu đỏ và đang toả ra ánh sáng mãnh liệt.
Rễ của nó cắm sâu trên một đầu người to tướng, cái đầu này rất to, đôi mắt nhắm chặt, mái tóc màu xanh che mất một nửa khuôn mặt, trên đó có có nhiều rêu xanh.
Nhìn thấy cái đầu khổng lồ ấy, Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Đây là.. đầu của Chân Nhân thượng cổ ư?”
Ngô Bình ngẩn ra: “Chân Nhân thượng cổ?”
Ngô Bình: “Tôi cũng không chắc”.
Cái Tiên: “Tịnh Thế Hồng Liên đấy, thích không?”
Ngô Bình đi ra khỏi khăn tàng hình, thì ra ánh sáng mà đoá sen toả ra có thể ngăn cách thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339077/chuong-3012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.