Anh bảo Diệp Huyền tự đi tìm đồ ăn, còn mình thì tìm kiếm bóng dáng của Lâm Băng Tiên.
Mặc dù trong sảnh tiệc đông nghịt người nhưng muốn tìm một ai đó không hề là chuyện khó khăn. Chẳng mấy chốc Ngô Bình đã nhìn thấy Lâm Băng Tiên đang đứng cùng một người đàn ông. Gương mặt của ông ta có nhiều nét tương đồng với cô ấy, chắc hẳn chính là bố ruột của cô ấy.
Trông Lâm Băng Tiên có vẻ không được thoải mái, vẻ mặt mất tự nhiên. Cô ấy đang đi theo bố làm quen với mấy người xa lạ.
Đột nhiên một cô gái mặc váy đỏ đi tới bên cạnh cô ấy, lạnh lùng châm chọc: “Cô là nữ nghệ sĩ của đám người phàm tục tầm thường kia cơ mà. Ai cho cô bước vào chỗ này?”
Lời nói đó khiến Lâm Băng Tiên ngượng chín mặt. Cô ấy xấu hổ cúi đầu lùi sang bên cạnh bố lẩn trốn.
Bố của cô ấy tên là Chu Bột. Ông ta nhìn cô gái váy đỏ kia, vẻ mặt tươi cười lấy lòng: “Chào cô Âu Dương. Con bé là Băng Tiên, con gái tôi. Quả thực trước kia còn bé từng làm nghệ sĩ”.
Cô chủ nhà Âu Dương tỏ vẻ khinh miệt đáp: “Chu Bột nhà ông dựa vào quan hệ với phu nhân Ngọc Diện nên mới có chút địa vị ở giới này. Ông hãy nhớ lấy thân phận của mình, đừng có dẫn theo con gái đi lung tung. Bây giờ thời thế khác xưa rồi. Cho dù cô ta xinh đẹp tới đâu cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339066/chuong-3001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.