Ngô Bình vừa trị thương vừa nói chuyện với hai người. Thì ra, bây giờ học viện Võ Đạo đã thuộc Tiên Đình quản lý, bây giờ không chỉ chiêu mộ người nước Viêm Long cũ làm học viên và giáo viên mà còn mở rộng trên toàn đại lục Côn Luân.
Vì đãi ngộ hậu hĩnh nên mỗi ngày đều có một số lượng lớn học viên thiên tài và cao thủ võ đạo gia nhập, điều này khiến yêu cầu đối với giáo viên ngày càng cao. Võ tông tam phẩm mà bây giờ cũng chỉ có thể làm giáo viên cấp thấp thôi.
Thảm nhất là những học viên kia, những học viên ban đầu đã bỏ đi hết chín phần, học viên mới thì ngày càng nhiều.
Nghe bọn họ nói xong, Ngô Bình nói: "Là chuyện trong dự tính, nước Long bây giờ cũng đã trở thành nước phụ thuộc vào Tiên Đình, đương nhiên học viện Võ Đạo cũng không thể ngoại lệ".
Lãnh Nhân: "Nhưng trước mắt thì anh vẫn là võ tông truyền kỳ duy nhất".
Ngô Bình cười nói: "Vậy sao?"
Lãnh Nhân: "Nhưng lại xuất hiện ba vị lấy danh Võ Vương và hai mươi mấy vị Võ Vương nhất phẩm".
Mấy người đang nói chuyện thì bên ngoài bỗng ồn ào, sau đó cửa lớn bị người ta đạp ra, một đám người xông vào.
Đám người này có vẻ là nhân viên làm việc trong học viện, khí thế hùng hổ. Nhìn thấy bọn họ, Diệp Huyền tức giận nói: "Đám các người gan to bằng trời đấy, dám đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339060/chuong-2995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.