Ngô Bình gật đầu: “Đừng sợ. Con đi tìm mẹ đi”.
Hạ Lam đang ở gần đó, thấy Ngô Bình trở lại, cô ấy vừa mừng vừa lo.
Ngô Bình khẽ gật đầu với Hạ Lam để cô ấy không phải lo lắng, đoạn xách cậu nhóc béo ú kia lên, nhấn đầu cậu ta vào bát thức ăn cho chó.
“Mày không ăn hết đống thịt ôi này, tao sẽ lóc hết thịt mỡ trên người mày!”
Cậu ta cả kinh, đầu đã bị nhấn đến mức có sức chống trả, chỉ đành nuốt từng miếng thịt ôi thiu ấy vào bụng.
Ngô Bình để cậu ta ăn sạch đống thịt ấy rồi đấm một cái lên da cậu ta. Trên người cậu ta toàn là thịt mỡ. Thịt mỡ này có tác dụng hấp thu đòn tấn công, quá nửa sức mạnh trong cú đấm của Ngô Bình đều bị thịt mỡ hấp thu và tiêu hoá!
Dù vậy, cậu ta vẫn không chịu đựng được, toàn thân run rẩy, đau đến mức há miệng. Cậu ta cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợ đang nghiền nát lục phủ ngũ tạng của mình, khiến từng khớp xương vỡ vụn!
Chẳng bao lâu sau, cậu nhóc ấy đã biến thành một đống thịt mỡ, chất đống trên mặt đất, không thể nào đứng dậy.
Thuộc hạ của cậu ta không dám động đậy, ai cũng khiếp sợ nhìn Ngô Bình. Người này là ai? Năng lực khủng khiếp quá!”
Ngô Bình hỏi: “Mày tên gì?”
Cậu ta run rẩy đáp: “Thiên Cật Tứ Phương”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339032/chuong-2967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.