Ngô Bình cảm thán: “Không ngờ Tiên Giới lại phức tạp như vậy”.
Thức ăn được mang lên. Cả hai ăn vài miếng, Ngô Bình thấy thức ăn ở đây rất ngon.
“Hằng năm Thiên Địa kiếm tông chúng ta thu được không ít tiền từ những quốc gia này nhỉ?”
Lưu Dịch Phong đáp: “Thật ra cũng không nhiều, thu nhập hằng năm không đến hai mươi triệu tiền báu. Trên thực tế, thu nhập chính thật sự của Thiên Địa kiếm tông là những tài nguyên đứng tên chúng ta, và các tài nguyên lấy được bằng cách thôn tính các thế lực khác. Ví dụ như dạo trước chúng ta thôn tính Thục Sơn kiếm phái của Tiên Giới nên đã lấy được không ít tài nguyên đấy”.
Ngô Bình hỏi: “Thục Sơn của Tiên Giới. Thôn tính họ, Tiên Đình không có phản ứng gì sao?”
Lưu Dịch Phong cười bảo: “Dĩ nhiên là có. Nhưng sự đã rồi, Tiên Đình cũng hết cách. Những chuyện tương tự thường xảy ra, Tiên Đình đa phần cũng chỉ mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Dù sao sức mạnh của họ có hạn, không thể kiểm soát tuyệt đối từng khu vực”.
Ông ta nói tiếp: “Thật ra tài nguyên lớn nhất chính là ba tỷ người dưới sự kiểm soát của chúng ta. Hằng năm đều có một lượng lớn thanh niên gia nhập Thiên Địa kiếm tông, trong đó sẽ luôn sản sinh ra một số thiên tài. Chỉ có như vậy, Thiên Địa kiếm tông mới có thể duy trì sự hùng mạnh, không bị kẻ khác nuốt chửng”.
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3338982/chuong-2917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.