Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Pha loãng một giọt ra uống là có thể mở được sức mạnh tinh hà ư?”
Sulia gật đầu: “Đúng thế, độ tinh thuần của loại thuốc ấy rất cao, nếu không pha loáng thì cơ thể người sẽ không chịu được”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Cô có lấy được thuốc ấy không?”
Sulia: “Được, nhưng nếu làm vậy thì sẽ gây xung đột”.
Ngô Bình: “Không sao, tôi đi cùng cô”.
Sulia gật đầu: “Tuân lệnh”.
Ngô Bình hỏi rõ về tình hình của giáo hội Bắc Mỹ, sau đó cùng Sulia đến đó lấy nước thuốc.
Khi sắp bay đến khoảng không của nước Mễ, Ngô Bình phát hiện ở đây cũng có không gian gập sắp mở, các không gian này toả ra linh khí dị chủng, khác hoàn toàn với linh khí ở Viêm Long.
Anh hỏi: “Sulia, trong các không gian gập này có thứ gì?”
Sulia: “Nơi mà hậu duệ của thần Titan sống”.
Ngô Bình: “Titan ư? Hai bên còn qua lại với nhau không?”
Sulia: “Những người mang dòng máu của thần từ đó ra ngoài đều dần trở thành người thống trị của nước Mễ”.
Khi gần tới giáo hội, Sulia nhìn rồi nói: “Có vài vị thần ở đây, tôi khuyên chủ nhân nên chờ vài ngày cho họ rời đi rồi hãy hành động”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng được, chúng ta kiếm chỗ nào ở trước đã”.
Không lâu sau, hai người đã đáp xuống một khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3338943/chuong-2878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.