Thật ra, Ngô Bình đã luyện đến tầng thứ tám rồi, nhưng tốc độ đó quá khiếp đảm nên anh đã nói giảm xuống.
Tuy vậy thì La Thiên Tướng vẫn giật bắn mình: “Nhanh thế cơ à? Tốt, đúng là thiên kiêu có khác!”
Trong lúc hai người đang trò chuyện thì những người khác đã lục soát hết trong nhà Nam Cung, nhưng cũng không còn nhiều đồ nữa.
Sau đó, La Thiên Tướng dẫn dẫn mọi người rời đi, Ngô Bình bảo còn bận việc nên không về Thiên Địa Kiếm Tông cùng họ. Chờ tất cả bọn họ đi rồi, anh quay lại Thánh Khư.
Ngô Bình rất hứng thú với Thập Thánh Khư, không biết trong đó có gì mà có thể dùng để chống lại nhiều cao thủ của Thiên Địa Kiếm Tông như vậy?
Anh thả Nam Cung Chính Bình ra rồi hỏi: “Nói đi, trong Thập Thánh Khư có thứ gì?”
Nam Cung Chính Bình nhìn Ngô Bình chằm chằm.
Anh thờ ơ nói: “Ông đừng có hận tôi, mà phải cảm ơn tôi mới đúng. Nếu tôi không nương tay thì giờ ông chết rồi đấy”.
Nam Cung Chính Bình sững người, sau đó khôi phục lại tâm trạng rồi hỏi: “Tại sao cậu không giết tôi? Vì muốn chuyện bên trong Thập Thánh Khư ư?”
Ngô Bình: “Coi là vậy đi”.
Nam Cung Chính Bình trầm mặc một lát rồi nói: “Tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng đổi lại thì cậu phải thả tôi đi”.
Ngô Bình: “Tôi chẳng có lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3338927/chuong-2862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.