Trong lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên có một có một cánh cửa xuất hiện ở hồ, có một người đàn ông trung niên đứng ở ngoài cửa, sau đó nhìn mọi người rồi nói: “Mọi người xếp hàng rồi vào lần lượt, sẽ dựa vào phiếu để vào tầng một chọn đồ. Có vài điểm cần chú ý như sau, thứ nhất đã lấy thứ gì rồi thì không được đổi, nếu không sẽ bị tước quyền chọn đồ. Thứ hai là nếu được quốc khố cho phép thì sẽ được lên tầng hai chọn tiếp”.
Nghe thấy thế, mọi người đều xếp thành hàng, không còn cảnh chen lấn nữa, vì sớm muộn cũng sẽ được vào.
Đến lượt Ngô Bình, anh và Thường Minh Cổ người trước người sau đi vào bên trong.
Phía sau cánh cửa là một không gian rộng rãi, có rất nhiều hòm, bàn và ghế bày la liệt khắp nơi, có nhiều cái còn hỏng rồi.
Ngô Bình thấy thế thì nghệt mặt ra, dường như tất cả những thứ anh từng nhìn thấy đều có ở đây hết. Nào là bình, chai, lọ, bàn ghế, nồi niêu, vũ khí, dao kéo, chăn gối, giày dép đều có đủ.
Không chỉ Ngô Bình mà tất cả mọi người đều tức phát điên, toàn đồ linh tinh thế này thì cho họ lấy mười nghìn thứ cũng chẳng đáng giá tẹo nào.
“Đây là kho của nhà nước ư? Rõ là cái tiệm tạm hoá mà!”, có người chán nản nói.
Sau giây phút kinh ngạc ban đầu, Ngô Bình đã bình tĩnh lại, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3336410/chuong-2844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.