Có đệ tử vội vàng rời đi. Người trung niên vẫn sững sờ nhìn nguyên thần mà Ngô Bình vừa phóng ra, vẻ mặt phấn khích vô cùng.
Ngô Bình cũng khá bất ngờ. Nguyên thần chỉ có một phần trăm cường độ này mà vẫn khủng khiếp như thế!
Gương mặt rạng rỡ nụ cười, người trung niên hỏi anh: “Cậu tên Trương Tiểu Bình?”
Ngô Bình đáp: “Đúng vậy”.
Người trung niên gật đầu: “Tôi tên Lưu Dịch Phong, cậu có thể gọi tôi là trưởng lão Lưu”.
Ngô Bình nói: “Vâng, trưởng lão Lưu”.
Trông Ngô Bình chất phác thật thà, rất dễ mến. Trưởng lão Lưu gật đầu, nhìn chằm chằm vào tấm gương cổ.
Một lúc lâu sau đó, gương cổ vẫn không có phản ứng gì. Anh thấy lạ, chẳng lẽ xảy ra vấn đề?
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo trắng đột nhiên xuất hiện, không rõ tuổi tác, vừa giống người hơn ba mươi tuổi lại vừa trông như độ năm mươi.
Người đàn ông áo trắng chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào nguyên thần của Ngô Bình, bỗng dưng bật cười: “Không ngờ Hạ Giới lại có một thiên tài như vậy!”
Lời vừa dứt, gương cổ xuất hiện dòng chữ: Nguyên thần cực phẩm loại một!
Lưu Dịch Phong há hốc mồm, đột ngột quỳ xuống đất, nói với người áo trắng: “Chúc mừng tông chủ! Là nguyên thần cực phẩm loại một, chứng tỏ nguyên thần của cậu ấy có không gian tiến bộ rất lớn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3336376/chuong-2810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.