Chương 2652
Nơi hai người đáp xuống là một khu rừng sồi hoang vu, mấy mươi bước phía trước là sương mù màu đen.
Đường Băng Vân nói: “Chồng ơi, sương mù này có độc không?”
Ngô Bình nói: “Đây là sương mù gây ảo giác, hễ đi vào trong sẽ rơi vào ảo cảnh, nhưng uống cái này thì không sao nữa”.
Anh lấy hai viên đan dược ra rồi đưa cho Đường Băng Vân, sau đó anh nhấc chân lên, hai người rơi vào trong đất.
Anh đi vài trăm mét dưới đất mới chui ra khỏi mặt đất với Đường Băng Vân.
Đường Băng Vân cười nói: “Tại sao phải đi vào từ dưới đất, bên trên không thể đi sao?”
Ngô Bình: “Ngoài rìa có đặt cấm chế, chúng ta cứ thế đi vào sẽ dễ bị phát hiện, nếu đi vào từ dưới đất sẽ không bị bại lộ”.
Nói rồi anh nhìn xung quanh, phát hiện trong không khí xung quanh tỏa ra mùi hương quả thoang thoảng.
Đường Băng Vân hít mũi nói: “Mùi này thơm quá, hình như truyền đến từ phía trước”.
Ngô Bình hít một hơi, nhắm mắt suy nghĩ vài giây rồi nói: “Là hương thơm của quả lê”.
Đường Băng Vân: “Lê sao? Nhưng mùi này thơm quá”.
Ngô Bình: “Chắc là lê biến dị, vừa lúc tháng tám là mùa lê chín. Đi thôi, đến đó xem thử”.
Hai người đi về phía trước, quả nhiên nhìn thấy một vườn lê, trên cây lê rất sai trái.
Ngô Bình hái một trái xuống ngửi, cười nói: “Lê này khá ngon, mặc dù không so được với đào tiên ở nhà nhưng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3326172/chuong-2637.html