Chương 2389
Ngô Bình lạnh lùng cất lời: “Quỳ xuống”.
Cả ba ngoan ngoãn quỳ trên đất, không dám hó hé chút nào.
Ngô Bình hỏi: “Thánh chủ mà các ngươi nhắc tới rốt cuộc là ai?”
Thiếu niên đáp: “Cha tôi là Tông chủ Thánh tông, người khác đều tôn ông ấy là Thánh chủ”.
“Thánh tông? Ở Côn Luân à?”. Anh hỏi.
“Thánh tông là một phần của ẩn tộc, từng xuất hiện một vị Thánh nhân, ẩn cư tại tỉnh Tế Đông”.
Ngô Bình cười lạnh: “Hóa ra là ẩn tộc, ẩn tộc mà kiêu căng như các ngươi thì đúng là hiếm thấy thật”.
Thiếu niên nói: “Nhà họ Tử chúng tôi có pháp chỉ của Thánh nhân, còn có cả Thánh khí, bởi vậy nhận được cấp dưỡng của quốc gia”.
Ngô Bình biết họ “Tử” trong lời thiếu niên cũng có lai lịch cổ xưa. Hiện giờ họ tên hợp nhất, không phân chia riêng biệt, còn thời cổ đại thì có.
Ngô Bình: “Có pháp chỉ của Thánh nhân nên dám chạy tới cướp thế phong thủy của ta sao?”
Thiếu niên tỏ vẻ hối lỗi: “Long chủ, tôi sai rồi”.
Ngô Bình hỏi y: “Ngươi có biết điểm khác nhau giữa Thánh nhân và phàm nhân là gì không?”
Thiếu niên đáp: “Có Thánh tâm, ngộ Thánh đạo”.
Ngô Bình: “Đó chỉ là những lời nói với bên ngoài. Sở dĩ Thánh nhân được tôn xưng là Thánh bởi vì bọn họ đã tháo bỏ được xiềng xích huyết mạch, thế nên họ Tử các ngươi mới có tư cách xưng là Thánh tông”.
Thiếu niên hoảng sợ: “Sao ngài biết?”
Xiềng xích huyết mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3305142/chuong-2374.html