Chương 2310
Ngô Bình gật đầu: “Chào cô!”
Tôn Chỉ Tinh: “Chào anh”.
Ngô Bình: “Vậy là từ khi chuyển đến đây, chú Nghiêm không còn bị nhập nữa ạ?”
Tôn Hiểu Hồng: “Ừ, cô nghe cao nhân bảo trên tấm bia đá của Đông Nhạc Thạch Cảm Đương có khí tức cương trực nên tà ma không dám lại gần. Nhưng chồng cô vẫn yếu lắm, lại không được rời khỏi đây nên tâm trạng bí bách, ngày nào cũng bực dọc”.
Ngô Bình đã hiểu được vấn đề nên đứng dậy nói: “Tôn Chỉ Tinh, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi”.
Thấy Ngô Bình chủ động mời cháu gái mình, Tôn Hiểu Hồng mừng rỡ nói: “Ừ, hai đứa đi chơi đi”.
Tôn Chỉ Tinh nhìn Ngô Bình rồi đi ra ngoài trước, anh theo sau.
Ra đến sân, Ngô Bình nói: “Núi Long Hổ à?”
Tôn Chỉ Tinh ngạc nhiên: “Sao anh biết?”
Ngô Bình cười nói: “Tôi đã gặp Ma Đô, khí tức của hai người giống nhau”.
“Anh biết Ma sư huynh à?”, chợt nhớ ra chuyện gì đó rồi rùng mình nói: “Anh chính là hung thủ đã giết Ma sư huynh!”
Ma Đô là con trai riếng của Chân Nhân Mã Huyền của núi Long Hổ, chính Ngô Bình đã giết người này. Anh vẫn lo Mã Huyền sẽ trả thù mình, nhưng mãi không thấy gì.
Anh nói: “Ma Đô tự chọn con đường chết, không liên quan đến tôi”.
Tôn Chỉ Tinh hừ lạnh nói: “Nếu Mã sư thúc không bế quan thì anh nghĩ mình còn sống được đến giờ à?”
Thấy cô ấy có thái độ như vậy, Ngô Bình cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275931/chuong-2296.html