Chương 2296
Ngô Bình đáp nhẹ: “Nói nghe thử xem”.
Ông cụ Hàn bày tỏ: “Lão đây thời trẻ đã từng bị thương, thể chất rất yếu. Tôi tự thấy mình không thể sống qua chín mươi tuổi, mà năm nay tôi đã tám mươi bảy tuổi rồi. Vậy nên tôi đánh bạo xin Long chủ một viên Sinh Mệnh Đan”.
Ông cụ đã chính mắt nhìn thấy công dụng của Sinh Mệnh Đan, vô cùng khao khát nó.
Ngô Bình không lên tiếng. Anh biết ông cụ này phải có lý do gì đó mới mở miệng xin thuốc.
Quả nhiên, ông cụ nói tiếp: “Hàn Thu, cháu gái tôi, từng làm việc ở Viện Nghiên cứu Sinh mệnh. Con bé từng tiếp xúc với một số thứ đặc biệt ở đó”.
Nói xong, ông cụ bèn nhìn Hàn Thu.
Hàn Thu vội vã lấy một bản ghi chép ra, đưa Ngô Bình bằng cả hai tay rồi kính cẩn nói: “Long chủ, trước đó tôi đã có phần mạo phạm. Mong Long chủ không chấp nhất, đừng trách tội tôi. Đây là số liệu nghiên cứu khoa học ở Viên Nghiên cứu Sinh mệnh mà tôi ghi ghép lại theo trí nhớ”.
Ngô Bình cầm lấy rồi giở ra xem, phá hiện nội dung của bản ghi chép này là nghiên cứu về gông xiềng gen con người, tuy còn sơ sài, nhưng đọc qua một cái, anh cảm thấy ý tưởng rất thú vị.
Đóng bản ghi chép lại, anh bảo: “Được, tôi cho ông hai viên”.
Anh đưa hai viên Sinh Mệnh Đan cho ông cụ Hàn: “Một viên cho ông, một viên cho cháu gái ông. Món đồ cháu ông đưa cho tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275905/chuong-2282.html