Chương 2292
Ngô Bình đạp một cái, tên tóc đỏ bất tỉnh nhân sự. Xong xuôi anh hỏi một võ sinh ở gần đó: “Chủ nhân võ quán của các cậu đâu?”
Một người đứng lên nói: “Chủ nhân võ quán của chúng tôi đã ba ngày nay không thấy xuất hiện rồi”.
Ngô Bình: “Người đó không nói mình đi đâu sao?”
Võ sinh kia lắc đầu: “Không nói”.
Ngô Bình: “Cậu có thể giúp tôi liên lạc với người đó không?”
Võ sinh đáp: “Để tôi thử”.
Nói rồi võ sinh nọ bấm số gọi điện thoại, nhưng rất nhanh sau đó trong điện thoại vọng tới giọng cô tổng đài viên báo thuê bao ngoài vùng phủ sóng.
Ngô Bình: “Cậu có biết chỗ ở của chủ võ quán không?”
Võ sinh vội đáp: “Tôi có biết”.
Ngô Bình: “Đưa tôi tới đó”.
Sau khi ra khỏi võ quán, Ngô Bình dặn Chu Nhược Tuyết và những người khác giải quyết nốt việc ở võ quán. Còn anh ngồi lên xe cảnh sát với võ sinh kia, tới nhà chủ võ quán.
Trên đường, võ sinh này nói cho Ngô Bình biết chủ võ quán tên là Lưu Trường Hưng, là một quyền sư có tiếng ở Thạch Thành. Người này mười ba tuổi đã bắt đầu luyện võ, năm nay đã năm mươi ba tuổi, vậy là đã theo nghiệp võ bốn mươi năm.
Lưu Trường Hưng mở võ quán làm kế sinh nhai. Vào lúc đông nhất, võ quán có tới hơn ba trăm học viên, học phí mỗi năm vào khoảng năm nghìn đến mười nghìn năm trăm tệ. Hơn nữa, Lưu Trường Hưng thường xuyên tham gia một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275897/chuong-2278.html