Chương 2279
“Không chữa”, Ngô Bình lạnh lùng nói tiếp: “Cho nên chỉ cần để lại một cánh tay ở đây rồi anh có thể cút”.
Gã thanh niên đeo mặt nạ sững lại: “Cậu bảo tôi để lại một cánh tay? Còn dám bảo tôi cút?”
Ngô Bình: “Một kẻ vô cớ hại người như anh, tôi tuyệt đối không ra tay cứu chữa. Hơn nữa, đã làm việc ác thì ắt phải bị trừng phạt”.
Gã thanh niên như thể đang nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên đời. Hắn cười phá lên, cười đến nỗi chảy cả nước mắt.
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Cố mà cười đi không lát nữa lại không cười được nữa”.
Gã thanh niên không cười nữa, hắn nhìn Ngô Bình chòng chọc, nói: “Có lẽ cậu chưa biết thân phận của tôi”.
Ngô Bình: “Anh là đệ tử của tiên vực vĩnh hằng hay là thiên tài của thần thổ thông thiên? Nếu không phải thì khỏi xưng danh đi”.
Gã thanh niên đeo mặt nạ lại sững người ra. Đệ tử của tiên vực vĩnh hằng hay là thiên tài của thần thổ thông thiên đều là những sự tồn tại tối cao. Hắn ta còn chưa từng được đến đó, sao người trước mặt lại biết được cơ chứ?
Gã đeo mặt nạ hình như cảm thấy rất mất mặt, đáp: “Chủ nhân của tôi là Trấn Bắc Vương”.
Ngô Bình cau mày: “Trấn Bắc Vương?”
Gã đeo mặt nạ hừ một cái: “Không sai! Ở biên giới phía Bắc Viêm Long có một vùng đất xung quanh có kết giới, người phàm không thể nào tìm thấy. Đó là vùng đất mà chủ nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275876/chuong-2265.html