Chương 2194
Anh phát hiện, Vạn Thọ Đan cấp ba đúng là rác rưởi! Cấp hai cũng không được coi như thành phẩm, chỉ có Vạn Thọ Đan cấp một miễn cưỡng được coi như đan dược bậc bốn.
“Thứ đan dược rác rưởi mà bán tận hai mươi tỷ? Đúng là cướp tiền”. Anh lầm bầm.
Ngẫm nghĩ một lát, anh liên lạc với Lý Mai, hỏi cô ấy thu được bao nhiêu “tinh thạch màu”.
Cuộc gọi được kết nối, Lý Mai đáp: “Ban đầu thu mua hơn năm mươi nghìn viên, giá bình quân một nghìn đô la Mễ cho mỗi viên. Nhưng về sau giá cả dần dần tăng cao, bây giờ đã đạt đến mức năm mươi nghìn đô la Mễ mỗi viên”.
Ngô Bình nói: “Chị cho người tặng đống tinh thạch màu này qua đó, để người ta tiếp tục thu mua, giá cao không đáng sợ. Giá của tinh thạch màu này càng cao thì dân địa phương càng muốn đi khai thác”.
Lý Mai đáp: “Số lượng còn lại của loại tinh thạch màu này có hạn, chẳng cần bao lâu nữa, mức giá sẽ tăng tới một trăm nghìn, hai trăm nghìn, đến lúc đó giá thu mua sẽ là giá trên trời”.
Ngô Bình: “Không sao, kể cả mười triệu vẫn đáng mua mà”.
Lý Mai: “Được, em hiểu rồi”.
Ngắt máy xong, Ngô Bình bắt tay vào nghiên cứu một loại thuốc có tác dụng như Vạn Thọ Đan, nhưng không có tác dụng phụ. Song, luyện chế loại thuốc này sẽ cần dùng tới rấ nhiều nhân sâm.
Một lát sau, anh đã nghĩ ra một cách bào chế có hiệu quả hơn Trường Thọ Đan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275697/chuong-2180.html