Chương 2108
Bốn tay súng đều sững sờ. Chuyện gì thế này? Anh không sợ súng ư?
Ngô Bình đi đến trước mặt người đàn ông tóc dài rồi đấm thẳng vào vai đối phương.
“Rắc!”
Người đàn ông tóc dài không có tu vi, vai lập tức lún xuống, miệng không ngừng nôn ra máu. Ngô Bình đã đấm nát phổi phải của người này và khiến đối phương gần như ngất xỉu.
“Anh chính là ông chủ?”
Người đàn ông tóc dài không thể nói chuyện nữa. Được Ngô Bình vỗ vài cái lên người, đối phương mới có thể mở miệng, lập tức rống lên: “Dám động đến người của hội Kim Long, mày chết chắc rồi!”
Ngô Bình cau mày: “Hội Kim Long?”
“Đúng thế! Chắc chắn mày đã từng nghe tên. Bây giờ dừng tay còn kịp đấy!”, người đàn ông tóc dài đe doạ.
Ngô Bình hỏi: “Ra là không phải ông chủ. Nói, ông chủ các người đang ở đâu?”
Người đàn ông nhìn anh chằm chằm: “Muốn gặp ông chủ của bọn tao ư? Được, tao sẽ nói địa chỉ cho mày biết!”
Ngay lập tức, người này nói ra một địa chỉ ở Thiên Kinh.
Ngô Bình vẫy tay một cái, mấy tay súng kia đều gục xuống đất, mắt trợn ngược và sùi bọt mép. Bọn họ đã biến thành những kẻ ngốc!
Ra khỏi khách sạn, anh lo cho an nguy của Tô Phi, bèn gọi cho cô ấy. Điện thoại được bắt rất nhanh, âm thanh kinh ngạc vừa vui mừng của Tô Phi vọng ra: “Ngô Bình!”
Ngô Bình cười nói: “Tô Phi, mình đang ở Vân Đỉnh, có rảnh ra gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275533/chuong-2095.html