Chương 1967
Đường Tử Di thầm thấy an tâm: “Do tu luyện sao? Vậy em phải làm sao?”
Ngô Bình: “Cho anh miếng nước, đừng để ai đến làm phiền anh”.
Đường Tử Di gật đầu, cô ấy là một cô gái nhưng không ngờ lại có thể bế bổng Ngô Bình lên, đi về phía giường.
Cô ấy đặt Ngô Bình lên giường, vội vã mang nước đến, đút cho anh uống.
Bây giờ Ngô Bình không thể động đậy, nằm uống nước không tiện, mà chỗ đó lại không có ống hút, Đường Tử Di nóng ruột quá nên ngậm một ngụm rồi áp đôi môi mềm mại thơm mát lại gần, từ từ đút cho Ngô Bình uống.
Ngô Bình uống hai ngụm nước, đến ngụm thứ ba thì mút lấy đầu lưỡi của Đường Tử Di.
Đường Tử Di càu nhàu: “Đã lúc nào rồi mà còn đùa nữa”. Cô ấy nói xong thì lại tiếp tục đút nước cho anh.
Uống hết nửa phần nước, Ngô Bình nói: “Tử Di, được rồi, để anh ngủ một lát”.
Đường Tử Di gật đầu: “Ừ, em đợi ở ngoài”.
Đường Tử Di ra khỏi phòng, Nhân Bì đi theo sau. Cô ấy cũng không sợ vì biết Nhân Bì này là bạn của Ngô Bình, tên là Viêm Dương.
“Viêm Dương, Ngô Bình sẽ không có việc gì chứ?”, cô ấy vẫn lo lắng.
Viêm Dương: “Nguyên nhân đại thoái của mỗi người khác nhau, tôi cũng không đoán chắc được nhưng thượng tiên phúc lớn mạng lớn, chắc không có việc gì”.
Đường Tử Di thở dài: “Không biết anh ấy bị bệnh bao lâu”.
Viêm Dương: “Thật ra thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275251/chuong-1956.html