Chương 1961
Sau đó, hắn đã phải dừng bước, vì không thể tiến gần hơn đến Ngô Bình được nữa. Dường như chỉ cần tiến thêm một bước thì anh sẽ sẽ bị rơi xuống vực sâu thăm thẳm.
Trán hắn mướt mồ hôi, chân thì run lên, cắn cắn cầm cập.
Ngô Bình vẫn đứng yên tại chỗ như ma thần bất khả chiến bại, khí tức toả ra như sóng biển, cuồn về phía Đơn Phi Lang.
Không lâu sau, Đơn Phi Lang chợt hét lên rồi quay đầu chạy đi, bấy giờ hắn mới thấy ổn hơn rồi há miệng thở dốc.
“Anh là… đại tông sư à?”, hắn hỏi mà giọng như đã hụt hơi.
Ngô Bình nói: “Trực giác của anh tốt đấy, không dám tiến lại gần tôi nữa, không thì đã bị thương nặng rồi”.
Đơn Phi Lang tròn mắt nói: “Anh có thể khiến tôi bị thương nặng trong vòng 10 bước ư? Đến sư phụ tôi còn không làm được như thế”.
Ngô Bình: “Vậy chứng tỏ là sư phụ anh chưa đủ mạnh”.
Dứt lời, anh vươn tay vỗ vào một mặt của cái đỉnh đồng, nó lập tức bắn cao mấy mét, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Ngay sau đó, cả mặt sàn đá đều vỡ tan, cái đỉnh này nặng hơn 300 cân.
Đơn Phi Lang hít vào một hơi lạnh rồi nói: “Sao anh làm được?”
Ngô Bình: “Thực lực của anh kém nên dù tôi có giải thích thì anh cũng không hiểu đâu, khỏi hỏi làm gì cho phiền”.
Đơn Phi Lang bị đả kích nặng nề rồi cúi đầu xuống, run giọng nói: “Tôi thua rồi”.
Ngô Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275241/chuong-1950.html