Chương 1944
Nói rồi anh mặc kệ mấy người đó, đi tới chỗ hồ nước nhấc gã đàn ông kia lên. Anh vỗ vỗ vào người hắn vài cái rồi nói: “Mấy ngày tới đây, anh sẽ đau đớn đến nỗi chết đi sống lại. Không muốn chết vì đau thì ngoan ngoãn đến biệt thự số một vịnh Bạch Long cầu xin tôi nhé!”
Dứt lời, Ngô Bình lại ném gã đàn ông xuống hồ nước. Hắn ta uống mấy ngụm nước to xong mới lồm cồm bò lên được. Lúc này hắn đã kinh sợ đến không thốt nên lời.
Ngô Bình ôm lấy Lạc Nhi rồi kéo Hạ Lam rời khỏi đó.
Đi được một đoạn, anh hỏi: “Lạc Nhi, con đánh bạn sao?”
Lạc Nhi: “Bố nuôi, là bạn ấy đánh con trước. Lại còn tè vào người con, mắng con là đồ con hoang”.
Ngô Bình: “Đánh hay lắm, sau này còn ai dám làm vậy với con thì nhớ phải cho nó một trận nên thân!”
Lạc Nhi: “Bố nuôi, nhỡ con đánh không lại thì sao?”
Ngô Bình cười đáp: “Sao lại đánh không lại? Lát bố nuôi dạy con kungfu”.
Lạc Nhi mắt sáng như sao, reo lên: “Hay quá, bố nuôi quá lợi hại!”
Hạ Lam vẫn đang buồn bã vì con trai bị đánh, mắt cô ấy ngân ngấn nước rồi run rẩy nói: “Lạc Nhi, là do mẹ không tốt. Mẹ không nên gửi con đến trường mẫu giáo”.
Ngô Bình nhìn cô ấy rồi nói: “Không cần tự trách mình như vậy, con trẻ sớm muốn cũng phải tiếp xúc với xã hội. Trẻ con đánh nhau cũng là chuyện bình thường tình”.
Khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275208/chuong-1933.html