Chương 1851
Đây là bản đồ địa hình lập thể. Ngô Bình phát hiện khu vực này có những dãy núi tuyết nối liền, có khoảng sau ngọn núi lớn.
Anh lẩm bẩm: “Người Thân Độc đang tìm thứ gì ở đây?”
Không ai có thể trả lời. Ngô Bình nói tiếp: “Tôi đến đó xem sao”.
Phương Vĩnh Thương đáp: “Tôi sẽ cho một chiếc máy bay trực thăng vũ trang đưa cậu đến đó”.
Ngô Bình xua tay: “Không cần đâu. Tôi sẽ tự đi. Đưa cho tôi máy định vị vệ tinh là được”.
Lấy được máy định vị rồi, anh tìm một nơi không có ai, ngồi lên Nhân Bì rồi bay lên.
Bay được mười mấy phút, anh tìm được vị trí đại khái nhờ máy định vị, sau đó tiếp tục bay trên cao và nhìn xuống dưới.
Bây giờ đang là tháng Năm, nhiệt độ ở Tạng Nguyên vẫn hơn mười độ, cực kỳ mát mẻ. Ngồi trên Nhân Bì, Ngô Bình ăn hoa quả, thưởng thức cảnh sắc núi tuyết tráng lệ.
Đột nhiên anh nheo mắt lại, nhìn thấy có một ngôi miếu trên một đỉnh núi tuyết. Miếu không lớn lắm, trơ trọi đứng đó.
Nhưng lúc này lại có vài người mặc trang phục Thân Độc đang vây quanh ngôi miếu.
Anh lập tức bảo Viêm Dương đáp xuống, rồi nhảy xuống khi chỉ còn cách mặt đất mấy chục mét.
“Ầm!”
Mặt đất rung chuyển, khiến tuyết trên đỉnh miếu rơi xuống. Bốn người Thân Độc giật mình, đồng loạt lùi đi mấy bước.
Ngô Bình mặc kệ họ. Anh ngoái lại nhìn, phát hiện một hoà thượng gầy gò, mặt đầy nếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275022/chuong-1839.html