Chương 1789
Ông ấy nói tiếp: “Sư thúc, đây là ông Mã Hành Không”.
Mã Hành Không đã không còn oai phong như ngày xưa nữa, ông lão ho khan vài tiếng rồi hành lễ với Ngô Bình: “Mã Hành Không tham kiến thần y Ngô”.
Ngô Bình đỡ ông lão dậy rồi nói: “Ông mắc bệnh không nhẹ đâu”.
Mã Hành Không nhìn anh rồi hỏi: “Thần y Ngô, tôi còn cứu được nữa không?”
Ngô Bình: “Gặp tôi rồi thì đương nhiên là được”.
Mã Hành Không mừng rỡ: “Thần y Ngô, bệnh này của tôi đến quá đường đột, cậu có thể giải thích cho tôi được không?”
Ngô Bình: “Vào nhà rồi nói”.
Vừa hay, Lina đã làm đồ ăn sáng xong và bày ra bàn.
Ngô Bình hỏi: “Long Thần, hai người ăn sáng chưa?”
Lý Long Thần ngửi thấy mùi thơm thì vội đáp: “Chưa ạ…”
Ngô Bình gọi ngay một tăng nhân đến: “Dẫn ông ấy đến nhà ăn ăn sáng nhé”.
Lý Long Thần tiếc nuối nhìn bàn ăn rồi thò tay nhặt ít điểm tâm xong rồi chạy ra ngoài: “Sư thúc, đệ tử đến nhà ăn đây”.
Ngô Bình tức anh ách rồi mắng: “Hừ, ông là quỷ đói đầu thai à mà cướp đồ ăn của tôi!”
Dứt lời, anh lại nói với Mã Hành Không: “Tiền bối, ông có muốn dùng bữa với tôi không?”
Mã Hành Không nhăn mặt rồi xua tay: “Sau khi bị bệnh, tôi không ăn gì được, chỉ uống nước cháo thôi”.
Ngô Bình: “Vậy tôi ăn nhé”, nói rồi, anh bắt đầu đánh chén luôn.
Mã Hành Không vẫn đau đáu với căn bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274897/chuong-1778.html