Chương 1738
Lúc ông ta còn cách mười mấy bước thì Thần Chiếu liền mở mắt ra, bình thản nói: “Tiến thêm bước nữa thì ta sẽ ra tay đó”.
Người đàn ông lớn tuổi lạnh lùng đáp: “Tôi không có hứng thú đánh nhau với người lạ, tôi đến là để cảnh cáo hai người, tốt nhất đừng nên nói cho người khác biết chuyện lúc nãy hai cậu nhìn thấy”.
Thần Chiếu thản nhiên đáp: “Ông yên tâm, bọn ta ghét nhất là lo chuyện bao đồng, ông muốn thì cứ giết đi”.
Người đàn ông lớn tuổi nhìn Ngô Bình và Thần Chiếu đăm chiêu rồi quay đầu nhìn về hướng người thanh niên đã bỏ chạy, sau đó chỉ tay, một luồng sáng màu xám tro liền bay ra.
Mắt Ngô Bình rất tinh, anh nhận ra luồng sáng màu xám tro đó là một thanh kiếm ngắn đã gỉ sắt, nó bay vút ra như một tia chớp, nửa phút sau liền quay trở lại, bay vào trong ống tay áo của ông ta.
Ngô Bình thấy rất rõ, trên thanh kiếm ngắn đó có vết máu, lẽ nào ông ta đã giết chết người thanh niên lúc nãy?
Người đàn ông lớn tuổi thu thanh kiếm ngắn lại thì thở dài, giẫm chân và bay lên không trung.
Khi đến cảnh giới Chân Nhân thì việc bay lượn là việc khá nhẹ nhàng, hơn nữa còn có thể bay rất xa với tốc độ còn nhanh hơn cả máy bay.
Sau khi người lớn tuổi đi, Thần Chiếu lập tức đứng dậy, nói: “Chủ nhân, chúng ta mau đi thôi!”
Ngô Bình cũng không hỏi nhiều, cả hai nhanh chóng rời khỏi hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274798/chuong-1727.html