Chương 1702
Ở phía gò đất không xa bốc lên một cột khói đen. Cột khói đen ngưng tụ lại thành hình người. Kẻ này cao gầy, đôi mắt như hai ngọn lửa địa ngục đang cháy bập bùng.
Ngô Bình cười lạnh hỏi: “Mày chính là Chúa tể thời gian?”
Đối phương cười âm hiểm đáp: “Đúng vậy. Dám đối đầu với Địa Phủ? Xem ra mày chán sống rồi!”
Ngô Bình hừ một cái đáp: “Mày có quen Đế Tân không?”
Chúa tể thời gian khựng lại, hỏi: “Mày quen Đế Tân sao?”
Ngô Bình: “Trước khi ra tay, tốt nhất mày nên đi tìm Đế Tân trước”.
Chúa tể thời gian cho tay vào trong áo. Cũng không biết hắn đã dùng thủ thuật gì để liên lạc với Đế Tân. Một phút sau, hắn cau mày nói: “Thật không ngờ Thập Hoả Vương lại bảo vệ mày như vậy! Chuyện hôm nay bỏ qua, coi như tao tha cho mày một mạng!”
Ngô Bình: “Bỏ ý đồ với Quân Vô Tướng đi!”
Chúa tể thời gian hừ một tiếng rồi lại biến thành một cột khói đen, chui xuống khe nứt trên mặt đất.
Quân Vô Tướng đứng bên cạnh thấy Ngô Bình nói vài câu đã giải quyết xong xuôi thì vô cùng bội phục, cũng vô cùng cảm động nói: “Đại tông sư, ơn lớn không thể nói hết bằng lời!”
Ngô Bình: “Có lời này tôi không biết có nên nói hay không”.
Quân Vô Tướng: “Tông sư cứ nói!”
Ngô Bình: “Người trong giang hồ nhiều khi không quyết định được vận mệnh của mình. Giờ ông là võ vương, hôm nay người của Địa Phủ muốn lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274724/chuong-1691.html