Chương 1662
Biết rằng giáo chủ sắp đến, một trong những trưởng lão là Lương Khoát Sinh đã đặc biệt đi đến Hải Thành để đón anh. Khi Ngô Bình xuống máy bay, anh nhìn thấy Lương Khoát Sinh, một ông già ngoài năm mươi, mái tóc lưa thưa, nở nụ cười tươi rói.
Lương Khoát Sinh bước nhanh về phía trước, cung kính nói: “Giáo chủ, xe đã chuẩn bị xong, người định đi đâu?”
Ngô Bình nói: “Không cần, sẽ có người đến đón. Ông Lương, ông đi làm việc của mình đi, có gì tôi sẽ gọi cho ông”.
Lương Khoát Sinh vội nói: “Rõ, thuộc hạ chờ ở Hải Thành, giáo chủ có chuyện muốn chỉ thị cứ gọi cho thuộc hạ”.
Khi đến sảnh đón, Ngô Bình nhìn thấy Nhậm San San. Lúc này Nhậm San San rất hốc hác, trông rất căng thẳng, mắt hơi đỏ hoe như vừa khóc.
Ngô Bình bước nhanh tới, hỏi: “Cô không sao chứ?”
Nhìn thấy Ngô Bình, Nhậm San San đột nhiên ôm lấy anh và lặng lẽ khóc.
Ngô Bình ném hành lý cho Thần Chiếu, nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy, vỗ nhẹ vào lưng cô ấy và nói: “Đừng lo lắng, tôi ở đây, mọi chuyện sẽ ổn thôi”.
Câu nói này giống như một liều thuốc an thần khiến Nhậm San San cảm thấy thanh thản, cô ấy nói: “Tôi bảo mẹ tôi trông bố tôi, hiện tại ông ấy đang sống trong khách sạn”.
Ngô Bình nói: “Chúng ta đi đón bố cô, hôm nay chúng ta sẽ ở khách sạn Hải Hoàng”.
Anh là người Đường môn, anh đương nhiên có đủ tư cách để sử dụng tài sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274642/chuong-1651.html