Chương 1647
Nói xong, cô ấy nhìn bầu trời đêm phía trước bên trái và nói: “Trong mười giây nữa, một ngôi sao băng sẽ vụt qua”.
Ngô Bình nhìn trời, thầm nhẩm tính.
Quả nhiên, khoảng mười giây sau, một ánh sáng vụt qua, đó là một ngôi sao băng.
Anh giơ ngón tay cái lên: “Hay quá!”
Mộ Dung Kiều nói: “Sau lần cuối cùng chết, tôi có năng lực tránh tai họa”.
Ngô Bình rất có hứng thú: “Nghĩa là sao?”
Mộ Dung Kiều: “Ví dụ như khi nhìn thấy anh, tôi đã biết ở bên anh sẽ rất an toàn. Nhưng một khi rời xa anh tôi sẽ vô cùng nguy hiểm, rất nhanh sẽ rơi vào hiểm cảnh”.
Ngô Bình nhìn cô ấy với ánh mắt kỳ lạ.
Cô ấy hỏi: “Sao anh lại nhìn tôi như thế?”
Ngô Bình: “Tôi nghĩ tôi đã biết cô là gì rồi”.
Hai mắt Mộ Dung Kiều hai mắt sáng lên, cô ấy vội vàng hỏi: “Tôi là gì?”
Ngô Bình: “Cô chính là trích tiên!”
Mộ Dung Kiều tò mò hỏi: “Trích tiên là gì?”
Ngô Bình: “Cô vốn là tiên, nhưng vì một lý do nào đó mà bị giáng xuống phàm trần. Tuy nhiên, một số năng lực của cô vẫn được giữ lại, và sau mỗi lần chết, cô sẽ thức tỉnh một năng lực”.
Mộ Dung Kiều gãi gãi đầu: “Tôi từ đâu tới? Là tiên nhân gì?”
Ngô Bình: “Tôi không biết cô từ đâu tới, nhưng cô hẳn là rất mạnh, ít nhất là cường giả cấp thiên tiên !”
Mộ Dung Kiều bĩu môi: “Nhưng dù trước kia như thế nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274611/chuong-1636.html