Chương 1549
Tấm da nói: “Khi xưa tôi trấn áp ba mươi con quỷ không thành công, chính một thượng tiên của tiên vực vĩnh hằng đã giúp đỡ tôi, nếu không tất cả sẽ vô ích. Khí tức của người rất giống thượng tiên đó, vì thé tôi mới biết người là tiên nhân của tiên vực vĩnh hằng”.
Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi sẽ nghĩ cách, nhưng cũng không biết có giúp được gì không.”
Tấm da người cúi xuống bái lạy: “Cảm ơn thượng tiên!”
Nhìn thấy tấm da người tôn trọng mình như vậy, Ngô Bình liền hỏi da người: “Tên của tiền bối là gì?”
“Thượng tiên có thể gọi tôi là ‘Viêm Dương’, tấm da nói.
Ngô Bình : “Tiền bối Viêm Dương, tiền bối nghỉ ngơi trước đi, tôi nghĩ cách sẽ đánh thức tiền bối”.
Viêm Dương chắp tay vái lạy Ngô Bình, sau đó lập tức bay xuống bàn rồi tự động gấp lại.
Ngô Bình cất da người đi rồi lấy lọ bạc mua ở chợ đen ra. Anh nghiên cứu nó một lúc, xoay nó sang trái phải vài lần, cái lọ kêu “rắc” một tiếng và phát ra ánh sáng màu tím.
Sau khi xác định không phải độc, anh mới lại gần ngửi thử, mùi có chút kỳ lạ. Hai mắt anh sáng lên, anh lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là đan dược do các dược sư thượng cổ luyện chế?”
Trong thời tiền sử có một sự tồn tại có địa vị cao hơn cả các nhà luyện đan, được gọi là dược sư. Các nhà luyện đan chỉ luyện đan dược, thường giới hạn trong một lĩnh vực nhất định và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274422/chuong-1540.html