Chương 1496
Ngô Bình chẹp miệng: “Đúng là bồ tát sống có khác! Siêu thật!”
Mỹ Ngọc: “Anh Ngô, các cái gai ấy là gì? Sao chúng lại mọc ra?”
Ngô Bình cười đáp: “Đó là Tâm Ý Thích Giáp, là một loại pháp khí kỳ diệu. Khi cô quá sợ hãi hoặc căng thẳng thì chúng sẽ mọc khắp người để chống lại kẻ thù. Gai có độc nên ai dính phải sẽ bị đau ba tháng, đau chết đi sống lại luôn”.
Mỹ Ngọc thẫn thờ nói: “Người ban nãy phải đau đến ba tháng, liệu có xảy ra chuyện gì không?”
Ngô Bình khẽ thở dài, trong lòng tự nhủ ni cô này đúng là quá lương thiện. Anh đáp: “Yên tâm đi, không chết được đâu”.
Ngô Bình đi bộ tới đây, nơi này cách nhà khá xa nên anh gọi một chiếc taxi để đưa Mỹ Ngọc trở về biệt thự.
Trước cửa biệt thự, Tôn Ái Bình đang lo lắng chờ đợi. Nhìn thấy Mỹ Ngọc bình an trở về, bà ấy mới thở phào, vội vã hỏi: “Mỹ Ngọc, cháu không sao chứ?”
Mỹ Ngọc gật đầu: “Bà nội, cháu không sao. Anh Ngô Bình đã cứu cháu”.
Tôn Ái Bình nhìn Ngô Bình, áy náy nói: “Tiểu Bình, là bà đã nghĩ sai cho cháu”.
Ngô Bình lắc đầu: “Việc này không thể trách bà nội được. Đây vốn là bổn phận của cháu, là do cháu không cẩn thận”.
Nghĩ ngợi một lát, anh nói với Mỹ Ngọc: “Mỹ Ngọc, trong lúc ở Vân Đông, cô phải theo sát, không được rời tôi nửa bước rõ chưa?”
Mỹ Ngọc chớp chớp mắt, gật đầu đáp: “Vâng”.
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274319/chuong-1488.html