Chương 1478
Lý Vân Đẩu đứng trên tầng hai nhìn lén, thấy hai người cãi nhau thì mỉm cười một cách gian xảo: “Cãi nhau là tốt, oan gia ngõ hẹp càng hay!”
Ngô Bình mở cửa phòng sách, Lý Mai đi vào theo.
Anh nổi giận nói: “Này cô Lý, cô vào phòng người khác thế này là mất lịch sự đấy”.
Lý Mai cười lạnh nói: “Vớ vẩn, tôi mới là chủ nhà này”.
Ngô Bình khoanh tay rồi nhìn cô ấy, nói: “Cô định làm gì?”
Lý Mai: “Không làm gì hết, tôi chỉ đi dạo trong nhà mình thôi, không được à?”
Ngô Bình cạn lời, cô gái này thần kinh à! Anh quyết định mặc kệ cô ấy rồi bắt đầu đeo tai nghe lên rồi ngồi vẽ bùa chú.
Lần này, anh mượn sức mạnh của Đạo Diệp ở đan điền để vẽ ba lá bùa hộ mệnh.
Lý Mai tưởng anh vẽ linh tinh nên cười nhạo: “Vẽ bùa à? Không biết bùa chú có hiệu lực gì không?”
Ngô Bình cầm một lá bùa đưa cho cô ấy rồi nói: “Đây là bùa hộ mệnh, có thể cứu mạng cô một lần trong lúc nguy hiểm, cho cô một lá đấy, khỏi cần cảm ơn”.
Lý Mai cầm lấy rồi định chê Ngô Bình tiếp, nhưng chợt có điện thoại.
Nghe xong, cô ấy nói: “Được rồi, tôi đến ngay”.
Nói rồi, cô ấy lườm Ngô Bình rồi bỏ đi.
Giữa chừng, cô ấy định ném lá bùa của Ngô Bình đi, nhưng ngẫm nghĩ sao lại nhét vào túi rồi lên xe rời khỏi sơn trang.
Lý Mai đi rồi, Ngô Bình thở phào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274277/chuong-1470.html