Chương 1413
Lương ở Đông Doanh đúng là cao hơn lương trong nước, một tháng có thể kiếm được hơn 20 nghìn.
Ngô Bình: “Cô trẻ thế này chắc mới tốt nghiệp hả?”
Cô gái cười đáp: “Tôi 19 tuổi, giờ đang trong kỳ nghỉ đông nên tôi tranh thủ ra nước ngoài làm việc”.
Ngô Bình biết Đông Doanh cũng chẳng phải nơi tốt lành gì nên nói: “Một mình cô đến đấy thì phải cẩn thận đấy”.
Cô gái nói: “Ừm, tôi biết rồi”.
Trò chuyện thêm một lúc thì Ngô Bình biết cô gái tên là Dương Bình Bình, sinh viên trường đại học Vân Kinh. Khi nhắc đến Vân Kinh thì hai người lại có chung chủ đề bàn luận.
Cuối cùng máy bay cũng hạ cánh, Ngô Bình và Dương Bình Bình trao đổi số điện thoại với nhau.
Ra ngoài sảnh, Ngô Bình đã nhìn thấy Lạc Mộng Trần đang vẫy tay với mình.
Anh nói với cô ấy: “Mộng Trần, ông Lạc đâu?”
Lạc Mộng Trần cười nói: “Ông cố bận nên không tới được, vì thế bảo em đến đón anh”.
Sau đó, hai người cùng lên một chiếc xe rồi rời khỏi sân bay.
Đây là lần đầu Ngô Bình đến Đông Doanh, anh hỏi: “Mộng Trần, người nhà anh đâu?”
Lạc Mộng Trần: “Mọi người ở nhà em, lẽ ra hôm nay sẽ đi lên phía Bắc chơi, nhưng vì anh đến nên mọi người muốn chờ anh”.
Ngô Bình cười nói: “Ừm, thế thì cũng đi”.
Diện tích của Đông Doanh rất nhỏ, dân sống trong nội thành nhiều nên mật độ xe cộ rất cao, đi một lúc là lại tắc đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274153/chuong-1405.html