Chương 1369
Con chữ ở đây cũng không có gì đặc biệt hơn trước, nếu có thì nó cổ hơn, Ngô Bình nhất thời không thể hiểu được, chỉ đành ghi nhớ tạm lại. Ngoài chữ ra, thì trên mỗi tấm bia còn khắc nhiều bức vẽ phức tạp.
Vì chữ quá nhiều nên Ngô Bình phải đứng từ xa để nhìn cho bao quát, khi anh ghi nhớ hết nội dung của chín tấm bia thì chợt thấy rùng mình rồi đầu váng mắt hoa.
“Hỏng, dùng khả năng xuyên thấu quá mức rồi!”, Ngô Bình giật mình rồi không nhìn các tấm bia khác nữa, sau đó quay về vị trí cũ.
Chu Hiền Cử vẫn đứng chờ ở bên ngoài, khi thấy Ngô Bình đi sâu vào bên trong, anh ta vô cùng lo lắng. Nhưng sau đó thấy anh trở ra an toàn thì anh ta mới yên tâm, Ngô Bình bước đi rất nhanh nhưng mặt tái nhợt, Chu Hiền Cử hơi hoảng rồi vội đỡ anh rời khỏi nơi này.
Sau khi về nhà đá, Ngô Bình vẫn chưa hồi phục lại nên đành ngồi xếp bằng xuống để nghỉ ngơi.
Mọi người đều từng vào địa cung và đọc các bia đá nên cũng quen với cảnh này.
Một người nói: “Thần y Ngô sơ suất quá, chắc đã đọc phải bia đá không nên đọc rồi”.
Người khác lại nói: “Đúng thế, mấy tấm bia này rất kỳ lạ, đọc đúng thì không sao, chứ sai là hỏng ăn ngay”.
Ngô Bình nghe thấy tiếng bàn tán của họ thì không khỏi thấy quái lạ, anh đã đọc rất nhiều tấm bia àm có thấy gì đâu, anh cố nhịn cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2274070/chuong-1362.html