Chương 1312
Nhưng Ngô Bình không nhân cơ hội này để tiếp tục tấn công ông ta mà thu quyền lại, mặt không cảm xúc nhìn Đệ Nhất Võ Thần.
Khoảng nửa phút sau, Đệ Nhất Võ thần mới hồi phục lại ý thức. ông ta thở dài nói: “Tôi thua rồi!”
Ban nãy nếu như Ngô Bình tiếp tục thừa thế tấn công thì hiện giờ ông ta đã chết rồi.
Ngô bình: “Tôi còn chưa dùng toàn bộ sức mạnh. Nếu không thì ông đã bại từ lâu rồi”.
Lời này không phải khoác lác. Hai tay anh có sức mạnh nâng được hàng vạn cân, một khi sử dụng hết sức mạnh thì Đệ Nhất Võ Thần chỉ một chiêu là gục.
Đệ Nhất Võ Thần sững người vài giây, sau đó ông ta đột nhiên quỳ xuống đất, nói: “Đệ Nhất Đức Nhân tham kiến chủ nhân!”
Ngô Bình ừm một tiếng rồi nói: “Đứng dậy đi”.
Đệ Nhất Đức Nhân đứng dậy, tay buông thõng đứng sang bên cạnh.
Trác Khang lúc này mặt xám ngoét, ông ta vội vã đi tới trước mặt Từ Quý Phi rồi quỳ xuống, nước mắt tuôn như mưa, nhỏ tiếng nói gì đó.
Chuyện của hai sư đồ họ Ngô Bình cũng không tiện tham gia nên anh gọi Đệ Nhất Đức Nhân ra một chỗ, hỏi: “Nghe nói ông đã biến mất mấy chục năm. những năm nay ông đi đâu vậy?”
Đệ Nhất Đức Nhân: “Thưa chủ nhân, gia tộc Đệ Nhất phát hiện ra một hang động cổ, ba người chúng tôi đều ở trong đó tu luyện”.
Ngô Bình không có hứng thú với chuyện của dòng họ này, anh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273943/chuong-1306.html