Chương 1290
Đường Tử Di đang định nói thì Ngô Bình bảo: “Không đi, chúng tôi chỉ mua đồ trên núi”.
Nó xong anh liền kéo Đường Tử đi tiếp. Ông già nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của họ, sau đó tiếp tục mời chào các khách hàng khác.
Đường Tử Di hỏi: “Chẳng lẽ ông ta là lừa đảo sao?”
Ngô Bình nói: “Trong chợ đen có người phụ trách an ninh. Nếu xuống núi thì ai cũng có thể làm theo ý mình, ví dụ như giết người cướp của”.
Đường Tử Di khẽ thở dài: “Thảo nào lần trước ông nội lại đem theo nhiều vệ sĩ đến đây”.
Sau khi đi được một phần ba con đường, có một sạp hàng xuất hiện bên trái phía trước. Một người đàn ông trung niên ngồi trên mặt đất, trước mặt bày hơn trăm hòn đá to có nhỏ có. Số đá này đều có độ trong suốt nhất định. Nhưng màu sắc của chúng đều rất trầm, không nhìn rõ bên trong có gì.
Người đàn ông tay trái cầm điện thoại xem phim, tay phải bóp chân, vừa bóp vừa k3u rên, trông vừa đau khổ vừa hưởng thụ.
Sau khi bóp một lúc, ông ta liền đưa tay lên mũi ngửi. Trước sạp của ông ta chẳng có ai, mọi người đều chẳng quan tâm đến “đá” của ông ta.
Vẻ mặt Ngô Bình rất kỳ lạ, anh hỏi Đường Tử Di: “Tử Di, bày sạp ở đây có cần nộp tiền phí không?”
Đường Tử Di nói: “Không cần. Chỉ cần là món đồ hiếm có, có giá trị thì đều có thể bày sạp ở đây”.
Ngô Bình gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273906/chuong-1284.html