Chương 1283
Sau đó, Ngô Bình bắn kiếm bay Thiền Dực tới, cứa vào cổ Từ Á Phu, máu tươi bắn r4.
Chết rồi mà mắt của Tứ Tuyệt Thư Sinh vẫn còn chứa đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ Ngô Bình lại có nhiều pháp khí đến vậy.
Ngô Bình đi tới cạnh thi thể rồi lục soát, sau đó tìm thấy một cái búi bách bảo, anh dắt luôn vào thắt lưng.
Thấy người sư phụ mà mình luôn sùng bái bị người khác giết một cách dễ dàng như vậy, Hướng Côn không dám tin vào mắt mình.
Anh ta nói: “Ông ấy chết rồi ư?”
Ngô Bình cất kiếm đi rồi nói: “Đầu rơi xuống đất rồi còn gì nữa. Hướng Côn, ngoài Từ Á Phu ra, còn ai khác nữa không?”
Hướng Côn thở dài đáo: “Còn mấy sư huynh của tôi nữa, nhưng sư phụ chết rồi thì chắc họ cũng không dám xuất hiện đâu”.
Dứt lời, anh ta chợt quỳ trước mặt Hướng Chính Nhất: “Chú hai! Cháu xin lỗi, cháu đã trách nhầm chú”.
Hướng Chính Nhất vội đỡ anh ta dậy mà không cầm được nước mắt: “Hướng Côn, cháu cũng bị người ta lừa thôi, chú không trách cháu đâu. Sau này, cháu hãy đi theo chú”.
Hướng Côn lắc đầu, anh ta do dự rồi nói: “Chú, cháu và Ninh Anh… là cháu có lỗi với chú!”
Hướng Thiên Nhất sững sờ, sắc mặt thay đổi liên tục, không thốt nên lời.
Ngô Bình lắc đầu thở dài, anh vỗ vai Hướng Thiên Nhất: “Ông Hướng, tôi nghĩ nên tác thành cho họ đi”.
Hướng Thiên Nhất bất lực cúi đầu thở dài, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273894/chuong-1278.html