Chương 1218
Long Cương cười khẩy: “Cậu chưa đủ trình đánh thắng tôi đâu, nhưng tôi muốn thắng cậu thì phải thi triển đòn sát thủ, thôi coi như hoà đi”.
Ngô Bình liếc nhìn chiếc va li anh ta để dưới đất rồi nói: “Nó là của tôi”.
Long Cương thờ ơ nói: “Tuỳ cậu”.
Trong chiếc va li có một chiếc bình sứ to như chén trà, bên trong có thuốc mỡ màu đen. Từ xa Ngô Bình đã ngửi thấy mùi của nó, đây là thánh dược nối xương tên là cao Đoạn Tục.
Anh mở va li ra rồi cất lọ thuốc đi.
Ngô Bình khiêu chiến ba cao thủ đỉnh cấp của Đường Môn, kết quả là thắng hai, hoà một, điều này khiến ai cũng phải ngạc nhiên.
Đường Không cười nói: “Cậu Ngô, cậu có muốn lấy đan dược trong va li của tôi không?”
Ngô Bình: “Đương nhiên là có”.
Đường Không: “Thế chúng ta tỉ thí vẽ bùa chú nhé?”
Ông ấy lấy một tờ bùa chú ra, sau đó cầm bút bắt đầu vẽ, tốc độ rất nhanh, loáng cái đã xong rồi. Vẽ xong, ông ấy để bút sang mọt bên rồi dán tờ bùa chú lên lưng Long Cương.
Long Cương trợn tròn mắt, cảm thấy người mình tê dại, không thể cử động nên tức giận nói: “Đường Không, ông làm gì thế hả?”
Đường Không cười nói: “Nãy cậu chẳng bảo bùa chú là tiểu thuật ngoại đạo còn gì? Có giỏi thì cậu phá giải bùa chú của tôi đi”.
Ngô Bình liếc nhìn thì biết đó là bùa định thân, thật ra nó chỉ hấp thu một sức mạnh nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273765/chuong-1213.html