Chương 1211
Âu Dương Kim Tôn chấn động trước ánh sáng kiếm ấy, song lại không thể tránh đòn, kiếm đã sắp đâm xuyên qua đầu gã.
Chính vào lúc này, thanh kiếm sượt qua tai gã, chém đứt vài sợi tóc.
Âu Dương Kim Tôn thấy đầu mình lạnh run, vội rụt cổ lại rồi hét lên: “Tha mạng!”
Nhưng Đường Hồng Y đã thu kiếm về, nhẹ nhàng nói: “Tôi đã nói rồi, cậu không được”. Dứt lời, bà ấy lại mỉm cười nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình sờ mũi, khẽ thở dài, đành cầm kiếm Hắc Long tiến về phía Đường Hồng Y..
Thấy anh bước ra, Đường Hồng Y cười hỏi: “Cậu tên là Ngô Bình?”
Ngô Bình ôm quyền: “Tiền bối, tôi chính là Ngô Bình”.
Đường Hồng Y cười nói: “Tốt lắm. Tiểu Ngô, rương của tôi chứa bảo vật trấn môn của Đường Môn, tên là ‘Cơn thịnh nộ của thần Sấm’ – ám khí chuyên dùng đối phó Địa Tiên. Nếu cậu thắng được tôi, nó sẽ thuộc về cậu”.
Ngô Bình không hề cáu giận khi bị gọi là Tiểu Ngô. Anh nói: “Tiền bối, tôi chỉ biết kiếm pháp ba thức rưỡi, mong tiền bối nương tay”.
Đường Hồng Y cười nói: “Tiểu Ngô à, kiếm pháp ban nãy của cậu rất tốt, vẫn còn cơ hội”.
Ngô Bình cầm kiếm bằng hai tay, đứng mở chân, một bàn chân hướng về phía trước, bàn chân còn lại xoay ngang. Anh vận quyền ý, thần niệm khoá chặt Đường Hồng Y.
Ngay lập tức, Đường Hồng Y cảm nhận được một luồng sát ý kinh người. Đôi mắt bà ấy sáng lên: “Tốt!”
Ngô Bình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273756/chuong-1206.html