Chương 1167
Chu Nhược Tuyết đáp: “Chỉ cần bắt được bọn buôn ma tuý, chút vất vả này có đáng là bao ạ”.
Ngô Bình nói: “Là thế này, anh bắt được một tên buôn ma tuý, định cho em lập công. Có muốn không nào?”
Chu Nhược Tuyết mừng rỡ: “Thật sao ạ? Ở đâu thế?”
“Huyện Minh Dương, người bị anh bắt rồi, em mau đến đây đi”, Ngô Bình đáp.
“Vâng!”
Nghe được cuộc điện thoại của Ngô Bình, mặt Lưu Dương tái nhợt. Hắn biết tội của mình, một khi bị bắt thì chỉ có con đường chết, xử bắn mười lần cũng xứng đáng.
Hắn quỳ “cộp” xuống sàn, nài xin: “Đại ca à, tha cho tôi một lần đi, tôi còn có mẹ già con nhỏ, tôi…”
Ngô Bình tát vào mặt hắn, lạnh lùng nói: “Chờ bên phòng chống ma tuý đến đây rồi hẵng nói mấy câu này”.
Rồi ngay sau đó, anh thôi miên Lưu Dương, hỏi hắn: “Nói cho tôi biết mọi thông tin về ông chủ của anh”.
Ánh mắt của Lưu Dương đờ đẫn. Hắn đáp: “Nghe giọng ông chủ, có lẽ là người Thạch Thành”.
“Hai bên từng gặp nhau chưa?”
“Chưa, chúng tôi luôn liên lạc bằng điện thoại”, hắn nói.
“Vì sao hai người quen nhau? Đi theo ông chủ bao lâu rồi?”
“Chừng ba năm trước, lúc tôi vừa mở quán bar này, bỗng có hôm nhận được một cú điện thoại. Ông chủ bảo rằng có thể cung cấp hàng cho tôi, hỏi tôi có làm không. Tôi có hút ma tuý, vừa nghe bảo chuyện làm ăn này có lời nên đồng ý ngay. Làm được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273660/chuong-1162.html