Chương 1165
Người trên sân khấu chú ý đến Ngô Bình, lập tức sai mấy tay cao to xông về phía anh. Thế là trong bóng tối, bóng của mấy cái chân chớp nhoáng hiện lên. Những tên cao to kia văng ra mấy mét, sân khấu và thiết bị bị va đập vỡ nát. Họ ngã gục xuống đất trong tiếng nổ cực lớn.
Dưới ánh đèn chữa cháy khẩn cấp, Ngô Bình đanh mặt, lạnh lùng hỏi: “Lưu Dương là ai?”
Giọng anh không lớn, nhưng trong không gian yên tĩnh thế này, ai cũng nghe rất rõ.
Một người đàn ông tóc dài chừng ba mươi tuổi bước lên sân khấu, vừa quan sát Ngô Bình vừa hỏi: “Nhóc con, đến đây phá rối tao đấy à?”
Ngô Bình đáp: “Trước đó có người đưa ba cô bé đến đây. Giao họ ra, tôi phải đưa đi”.
Người đàn ông tóc dài khá gầy,ánh mắt rất gian tà, bật cười nham hiểm: “Được thôi”, sau đó vẫy tay một cái.
Thế là mấy tay bảo vệ dưới sân khấu đồng loạt đi đuổi người. Vài phút sau, quán bar chỉ còn Ngô Bình và đám người Lưu Dương. Cửa quán bar cũng khoá trái.
Lưu Dương ném điếu thuốc xuống sàn rồi dập tắt, lạnh lùng cất tiếng: “Mày là người đầu tiên dám lộng hành ở địa bàn của Lưu Dương này đấy. Để kỷ niệm, tao sẽ từ từ giết chết mày! Nói đi, ranh con, muốn chết thế nào đây?”
Ngô Bình cau mày: “Tôi bảo là giao người ra, anh không hiểu à?”
Lưu Dương tức đến bật cười: “Nhóc con, mày nghĩ mày là ai vậy?”. Nói đoạn, hắn đã rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273656/chuong-1160.html