Chương 1138
Đám đàn ông càng lúc càng áp sát, Vạn Lộ Khả vô cùng lo sợ nhưng vẫn cố trấn tĩnh, quát lớn: “Các người muốn làm gì hả?”
Có một tên côn đồ áp sát cô, trên mặt gã chằng chịt là sẹo. Hắn cười âm hiểm đáp: “Muốn làm gì hả? Người đẹp, cô thử đoán xem!”, nói rồi ánh mắt gã càng trở nên hung hiểm như loài rắn độc, nhìn Vạn Lộ Khả từ đầu đến chân.
Ngô Bình lúc này đã đi vào con ngõ. Anh lập tức bước tới, đẩy ngã hai tên côn đồ rồi quát lớn: “Khốn nạn, chặn hết cả đường rồi!”
Hai gã côn đồ tự nhiên bị đẩy ra, lại còn bị Ngô Bình chửi nên vừa ngạc nhiên vừa giận dữ.
Gã mặt sẹo quát lớn: “M* mày, muốn chết à!”
Hắn vung dao lên, định đâm vào lồng ngực anh. Nhưng hắn vừa rút con dao ra thì đã thấy cảnh vật trước mặt nhoè đi. Gã côn đồ bay xa mấy mét rồi huỵch một cái rơi xuống đất, không biết sống chết ra sao.
Mấy gã côn đồ còn lại thất kinh, lập tức đồng loạt xông lên. Mấy kẻ này đều có chút kungfu nhưng trong mắt Ngô Bình thì chỉ như lũ kiến. Anh quơ tay vài cái là ba tên còn lại cũng đổ gục ra đất, không bất tỉnh thì cũng thổ huyết.
Vạn Lộ Khả sững sờ đứng nhìn anh, giờ mới phản ứng lại được. Cô ấy nói: “Cảm ơn anh”.
Ngô Bình đáp: “Không cần khách sáo, đi mau đi”.
Vạn Lộ Khả do dự vài giây rồi hỏi: “Có thể cho tôi biết tên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273607/chuong-1133.html