Chương 1112
Nhị Đào: “Vâng, tôi chịu được”.
Ngô Bình không nói nhiều mà cõng Đường Tử Di xuống núi luôn. Lên xe rồi, Đường Tử Di vẫn thấy như đang mơ.
“Đào tiên thật mới sợ chứ!”, cô ấy sáng mắt lên: “Ngô Bình, nó mà kết trái thì anh cho em cắn một miếng nhé?”
Ngô Bình cười nói: “Ừ, quả đầu tiên cho em luôn”.
Đường Tử Di mừng rỡ rồi ôm Ngô Bình thơm anh.
Ngô Bình thấy xung quanh không có ai nên ôm lấy Đường Tử Di rồi hôn lên môi cô ấy, đôi môi đỏ mọng như lửa, dịu dàng ngọt ngào. Nụ hôn của hai người kéo dào hơn chục phút, còn tay của Ngô Bình cũng không chịu yên phận, cứ thế chu du trên da thịt của Đường Tử Di.
“Đáng ghét!”, tuy nói vậy, nhưng cô ấy không hề phản kháng.
Ngô Bình quyến luyến buông Đường Tử Di ra, vì còn việc phải làm nên anh đành kìm nén lửa nóng, sau đó khởi động xe về thị trấn.
Tới cửa nhà họ Phương rồi, đoàn tổ chức hôn lễ chuyên nghiệp mà Đường Tử Di mời đến đã tới, và đang lắp đặt hế thống âm thanh.
Giờ khoảng mười giờ, khách tới liên tục. Không lâu sau, một chiếc xe đã đi đến, biển xe mang số b00001, là biển của thị trưởng.
Nhìn thấy chiếc xe ấy, Vạn Tam Hổ ngồi trên nóc nhà đối diện ngẩn ra nói: “Xe của thị trưởng ư?”
Sau đó, có mấy người bước xuống xe, toàn người mà Vạn Tam Hổ quen mặt.
Thị trưởng mới nhậm chức La Duy Khang! Cục trưởng cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273555/chuong-1107.html