Chương 1059
Nói xong anh nhẹ nhàng bóp, cây súng bị bóp thành một đống sắt vụn, anh vứt nó xuống đất.
Lưu Toàn Công nhổ một ngụm nước bọt, sau đó lập tức nở nụ cười. Hắn nói: “Cậu bạn giỏi võ quá! Việc xây nhà cho cậu trước đó là do tôi không đúng, không nên lấy phí quá nhiều. Thế này nhé, tôi sẽ trả lại cậu gấp đôi số tiền 100 nghìn tệ!”
Ngô Bình phất tay: “Vấn đề không nằm ở số tiền 100 nghìn tệ”.
Anh chỉ vào bãi cát, nói: “Chúng ta đã cược nếu tôi đánh thắng ba quyền sư thì số cát này sẽ là của tôi, đừng nói là anh quên rồi nhé?”
Lưu Toàn Công vừa kinh ngạc vừa giận dữ, nói: “Cậu bạn à, cậu biết số cát này trị giá bao nhiêu không?”
Ngô Bình cười nói: “Dù sao cùng chỉ mấy trăm triệu tệ mà thôi, tuy không nhiều nhưng cũng không ít lắm”.
Lưu Toàn Công thở ra một hơi dài, nói: “Cậu bạn à, Lưu Toàn Công này có thể đứng vững ở huyện Minh Dương bao nhiêu năm là vì tôi có chỗ dựa phía sau. Nếu cậu không biết điều thì e là sẽ không có kết cục tốt đâu!”
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Thế ư? Sau lưng anh có chỗ dựa à? Nói nghe thử xem, người chống lưng cho anh là ai”.
Lưu Toàn Công biết bây giờ hắn phải nói tên người đó ra, nếu không thì không thể hù dọa cao thủ này được, liền nói: “Ông bảy Miêu ở tỉnh chính là bố nuôi của tôi!”
Ông bảy Miêu? Ngô Bình nghĩ mãi mà chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273448/chuong-1054.html