Chương 952
Hoàng Thiên Bá đáp: “Như vậy thì có thể được”.
Đặt quyển sổ xuống, Ngô Bình nhìn sang Đan Ba thượng sư, hỏi: “Thượng sư cảm thấy thế nào rồi?”
Đan Ba thượng sư vẫn còn đang thổ huyết, nãy giờ ngồi tự vận công cố gắng chữa thương. Đan Ba thượng sư đáp: “Đại tông sư mạnh đến kinh người, Đan Ba rất khâm phục”.
Ngô Bình đáp: “Lát nữa tôi sẽ giúp ông trị thương. Ông có thể tiếp tục làm việc cho Hoàng Thiên Bá, đãi ngộ không đổi”.
Thực ra đối với Đan Ba, làm việc cho ai không quan trọng. Quan trọng nhất là nhận được phần lợi tức tương xứng với công sức mình bỏ ra nên ông ta lập tức gật đầu đồng ý.
Tiếp đó, Ngô Bình dùng chân khí tím để trị thương cho Đan Ba. Người là do anh đả thương nên chữa thương cũng khá thuận tay. Đan Ba nhanh chóng ngưng thổ huyết.
Sau khi chữa xong cho Đan Ba, anh nói: “Mọi việc vẫn như cũ, có chuyện gì thì cứ báo cho tôi bất cứ lúc nào”.
“Vâng thưa chủ nhân”, Hoàng Thiên Bá đáp.
“Tôi về trước đây”, Ngô Bình xua xua tay rồi rời khỏi nhà họ Lý.
Về đến khách sạn thì đã tờ mờ sáng. Bạch Băng vẫn chưa ngủ, vẫn thức đợi Ngô Bình về.
Nghe tiếng chuông cửa, Bạch Băng vội vã mở cửa thì thấy Ngô Bình đã đứng đó rồi.
“Tạ ơn trời đất, em không sao!”, Bạch Băng thở phào nhẹ nhõm, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng được đặt xuống.
Ngô Bình cười đáp: “Em thì có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273238/chuong-949.html