Chương 946
Mười phút trôi đi, điện thoại của Giả Lượng rung lên. Ông ấy nghe điện thoại rồi nói với Ngô Bình: “Tổ trưởng Ngô, Hầu Xử đang đợi ở đại sảnh”.
Ngô Bình đáp: “Vậy sao? Vậy tôi sẽ xuống ngay”.
Anh chậm rãi đứng dậy, sau đó lại chậm rãi đi ra bên ngoài. Anh không đi thang máy mà đi cầu thang bộ thoát hiểm, hơn nữa còn đi từng bước từng bước chậm rãi. Khi xuống tới đại sảnh đã là hơn mười phút sau.
Lúc này một người đàn ông tóc vuốt ngược về sau, khoảng ba bảy ba tám tuổi đang đứng ở sảnh chờ anh. Người đàn ông đó cứ một lát lại cúi đầu xem đồng hồ, có vẻ như đang rất vội.
Ngô Bình đi ra khỏi cầu thang thoát hiểm, đánh giá người đàn ông trước mặt. Anh ta vẻ mặt bực dọc, miệng lẩm bẩm cằn nhằn gì đó. Nhìn thấy Ngô Bình, anh ta sầm mặt lại, hỏi: “Cậu chính là tổ trưởng Ngô sao?”
Ngô Bình đáp: “Là tôi, anh là Hầu Xử?”
Hầu Xử hừ một tiếng, đáp: “Tổ trưởng Ngô, anh dềnh dàng quá rồi đấy. Đi từ trên đó xuống đây mà hết hai mươi phút?”
Ngô Bình cười đáp: “Dạo này tôi đang muốn rèn luyện sức khoẻ nên quen đi thang bộ, cho nên hơi chậm xíu”.
Hầu Xử xua tay đáp: “Thôi bỏ đi, tôi không tính toán với anh nữa. Lập tức đi cùng tôi tới gặp Lý Gia Nông đó, sau đó nhận sai…”
Hầu Xử còn chưa nói hết thì Ngô Bình đã ôm bụng: “Xin lỗi nha, tôi sắp không nhịn được nữa rồi. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273230/chuong-943.html