Chương 912
Thường Thiếu Dũng cười lạnh một tiếng rồi bẻ khớp ngón tay, hắn liếc Ngô Bình rồi nói: “To gan đấy, dám đánh em tao, hôm nay không đánh cho mày lăn lê bò toài thì tao không phải Thường Thiếu Dũng”.
Ngô Bình nói: “Thế thì anh nên nghĩ tên nào khác luôn đi”.
“Shit! Chán sống rồi mà”, Thường Thiếu Dũng nổi điên rồi tung một quyền về phía Ngô Bình.
Ngô Bình giơ tay lên rồi nắm lấy cổ tay của Thường Thiếu Dũng, hắn ra sức giãy giạu nhưng vô dụng, ngay sau đó đã cảm thấy đau đớn rồi gào lên khuỵ gối xuống đất, gân xanh trên trán nổi lên, nước mắt rơi lã chã.
Ngô Bình hỏi: “Sao thế? Đau à?”
“Đau đau…”, Thường Thiếu Dũng vội nói.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Vương Hạo bảo các anh từng giết người đúng không?”
“Không…”
Rắc!
Ngô Bình lập tức bóp nát cổ tay Thường Thiếu Dũng, hắn hét lên như con lợn bị chọc tiết, thậm chí còn suýt ngất xỉu.
“Có hay không?”, Ngô Bình hỏi lại.
“Có, chúng tôi từng giết người, hu hu, thả tôi ra…”, Thường Thiếu Dũng khóc lớn, sau đó vừa khóc vừa nhìn cổ tay biến dạng của mình.
Ngô Bình lấy điện thoại ra quay hình: “Nói đi, các người đã giết người vào lúc nào, ở đâu, có những ai tham gia, kể chi tiết vào”.
Thường Thiếu Dũng sợ bị Ngô Bình đánh tiếp nên không dám giấu giếm, nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện, thậm chí còn kể thêm vài vụ đánh và giết người khác.
Nghe hắn kể xong, Ngô Bình mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273154/chuong-909.html