Chương 854
Nghe giọng Ngô Bình, cô còn chẳng buồn ngẩng đầu lên mà chỉ hỏi: “Anh, anh đến từ lúc nào vậy?”
Ngô Bình ngồi bên cạnh, liếc mắt nhìn màn hình, cô ấy đang lo việc từ thiện.
Ngô Bình nói: “Thanh Nghiên, không cần vất vả vậy đâu, việc từ thiện từ từ giải quyết được mà”.
Chu Thanh Nghiên: “Em làm sắp xong rồi, đợi em xíu”.
Lúc này, Đông Hoàng cũng đang đi vòng quanh phòng khách như thể nó đang làm quen với môi trường ở đây. Nó lượn một vòng rồi cũng đi vào trong phòng ngủ.
Nhìn thấy chú chó lớn màu vàng, Chu Thanh Nghiên ngạc nhiên: “Bình, chó của anh sao?”
Ngô Bình: “Tên nó là Đông Hoàng, ngoan lắm”.
“Vậy sao?”, nói rồi Chu Thanh Nghiên vươn tay ra định vuốt ve Đông Hoàng nhưng Đông Hoàng vẻ mặt chê bai, lùi về sau mấy bước.
Chu Thanh Nghiên cười khoái chí, vẫn cố chấp xoa đầu Đông Hoàng bằng được, nói: “Ngoan quá đi!”
Ngô Bình hỏi: “Thanh Nghiên, em đến từ khi nào vậy?”
Lần trước lúc anh đi khỏi Thạch Thành đã đưa cho Chu Thanh Nghiên một bộ chìa khoá, bảo cô tới sống trong căn nhà trên phố Lệ Thuỷ này.
Chu Thanh Nghiên: “Hôm qua được nghỉ phép nên em tới đây ở vài hôm, không ngờ anh cũng tới.”, nói rồi cô lưu tài liệu trên máy tính lại rồi đẩy chiếc laptop sang cho Ngô Bình xem.
Ngô Bình không xem mà đáp: “Em làm là được rồi, dù gì anh có xem cũng không hiểu”.
Bàn tay ngọc ngà của Chu Thanh Nghiên khẽ ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273024/chuong-851.html