Chương 773
Nhóm các bác sĩ đi ra ngoài ngay, chỉ còn cô điều dưỡng ở lại.
Lý Vân Đẩu cười nói với cô ấy: “Cô gái, cháu có nhớ người đó vào đây lúc mấy giờ không?”
Cô điều dưỡng là một người tỉ mi, cô ấy suy nghĩ rồi nói: “Chắc mười giờ kém mười lăm thôi ạ, vì đó là lúc thay thuốc nên cháu có xem giờ”.
Lý Vân Đẩu nói: “Lúc tôi tỉnh lại cũng nhìn đồng hồ, là hơn mười giờ, vậy là chỉ khoảng 17 phút mà đã có một người vào đây, ngay sau đó bệnh của tôi đã khỏi, rất có thể là liên quan đến người đó”.
Cô điều dưỡng ngạc nhiên nói: “Ý ông là người đó đã chữa khỏi bệnh cho ông ạ?”
Lý Vân Đẩu cười nói: “Ngoài ra còn giải thích nào hợp lý hơn không? À, cô gọi người nhà tôi vào đây đi”.
“Vâng”.
Nghe thấy tiếng của những người khác xong là Ngô Bình đứng dậy rời đi, mục đích anh tới đây là chữa bệnh cho ông nội mình, giờ việc đã xong, anh nên đi thôi.
Dù anh là máu mủ của nhà họ Lý, nhưng nhận người thân là chuyện lớn, cần thời điểm thích hợp và chuẩn bị nhiều thứ, tạm thời anh chưa thể nhận ông được.
Trời đã tối, anh định nghỉ lại một đêm ở Vân Đông rồi sáng sớm mai sẽ về.
Anh thuê phòng ở một khách sạn gần đó, sau đó đi ra phố ăn cơm
Ở đây có nhiều món ăn ngon cho Ngô Bình tha hồ chọn.
Hèn chi mà có câu Nam Đô nức tiếng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2272862/chuong-771.html