Chương 674
Diệp Huyền lườm anh ta một cái, đáp: “Đó là việc cơ mật của quốc gia, đừng có nghe ngóng lung tung”.
Thiệu Tôn vội nói: “Vâng vâng, không tuỳ tiện nghe ngóng. Cảm ơn anh Ngô rất nhiều về chuyện hôm nay. Sau này, nếu có cần nhà họ Thiệu hỗ trợ bất kỳ việc gì thì anh cứ việc mở lời ạ”.
Thiệu Bồi Trân tiếp lời: “Tiểu Tôn nói đúng đấy. Sau này cậu Ngô có chuyện gì cần đến nhà họ Thiệu, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức mình”.
Ngô Bình cười nói: “Ông Ngô khách sáo quá rồi. Bảo vệ quốc gia và người dân là chức trách của tôi”.
Giáp Bà Bà hiển nhiên đang ở gần đây, chưa đầy mười phút đã xuất hiện. Đó là một bà lão mặc đồ đen, trên người đầy mùi quái lạ, mù một mắt, trên mặt có vết bớt rất to.
Bà ta nhìn Ngô Bình dò xét: “Cậu là người gọi đến?”
Ngô Bình tiến lên một bước: “Phải”.
Giáp Bà Bà gật đầu: “Xem ra cậu quen biết người nhà họ Đào nên mới nghe ngóng lai lịch của tôi từ đó”.
Ngô Bình đáp: “Tôi và Đào Như Tuyết là bạn. Giáp Bà Bà, bà hãy cứu người đi”.
Bà lão ấy chậm rãi bước đến trước mặt Thiệu Minh Triết – người vẫn đang bị giữ chặt, bàn tay gầy guộc ấn lên miệng đối phương. Nửa phút sau, bà ta lấy ra một thứ gì đó, bỏ vào túi rồi đứng dậy: “Ổn rồi”.
Vài giây sau, Thiệu Minh Triết tỉnh táo lại, đoạn ngồi dậy, khó hiểu hỏi: “Bố à, sao ở đây nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2272646/chuong-672.html