Chương 613
Ngập ngừng một lát, Đinh Mặc nói tiếp: “So với thời kỳ Băng Tiền thì thời nay thua xa, người thời ấy có thể tiêu diệt hết tất cả chúng ta trong một ngày”.
Ngô Bình kinh hãi: “Khiếp thế cơ à?”
Đinh Mặc gật đầu: “Đương nhiên, vì đó là thời của thần tiên mà”.
Ngô Bình giật mình: “Thần tiên?”
Đinh Mặc: “Ừm, có thần tiên đấy. Theo sử sách ghi lại thì lời nói của thần tiên chính là ý chỉ của thần, họ đã chỉ dẫn con người phát triển hơn”.
Ngô Bình: “Nếu có thần tiền thì tại sao thời Băng Tiền lại sụp đổ?”
Đinh Mặc nói: “Đó là vấn đề mà tôi đang nghiên cứu, tôi đã ra một vài giả thuyết, nhưng đều thấy không đáng tin”.
Ngô Bình: “Nói vậy thì trước Băng Tiền vẫn còn thời đại nào khác ư?”
Đinh Mặc gật đầu: “Đúng vậy, như thời hiện đại của chúng ta bây giờ cũng được truyền thừa nhiều thứ từ Băng Tiền. Tương tự với đó thì Băng Tiền cũng nhận được truyền thừa từ thời đại trước đó. Chúng tôi thống nhất gọi thời kỳ ấy là viễn cổ, dù đã có người nghiên cứu nhưng kết luận vẫn khá chung chung”.
Ngô Bình: “Chứng tỏ thời viễn cổ còn hưng thịnh hơn cả Băng Tiền”.
Đinh Mặc: “Có lẽ vậy, đó là điều tôi đang nghiên cứu, sở dĩ tôi đi tìm động tiên cũng là vì muốn tìm đáp án”.
Ngô Bình: “Tính ra anh là một nhà khảo cổ học đấy chứ”.
Đinh Mặc cười phá lên: “Cậu nói thế cũng đúng, tôi có một thân phận là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2272542/chuong-611.html