Chương 515
Người đàn ông đầu đinh ngoái lại nhìn Ngô Bình, sau đó lập tức biến sắc mặt. Vì Ngô Bình cho ông ta một cảm giác cao thâm khó lường, khiến ông ta không dám lại gần.
Ông ta hít sâu một hơi rồi cúi gập người với anh: “Không biết tông sư tới, tôi thất lễ rồi!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Khéo nói đấy, anh bạn tên gì nhỉ?”
Người đàn ông thấy Ngô Bình có vẻ dễ tính thì thở phào một hơi rồi vội đáp: “Tôi là Ngô Hữu Tuyền, truyền nhân đời thứ 24 của Mai Hoa Chưởng”.
Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình”.
Ngô Hữu Tuyền: “Ra là tông sư Ngô, vinh hạnh!”
Không cần nghĩ thì Ngô Hữu Tuyền cũng biết chính Ngô Bình đã ra tay với Bì Dương. Gã nổi giận rồi lạnh giọng mắng: “Thằng mắt mù này, đến tông sư cảnh giới Thần mà mày cũng đam động vào à? Nếu tông sư mà không nhẹ tay thì mày chết từ tám đời rồi đấy”.
Gã cởi trói cho Bì Dương rồi nói: “Thằng khốn này, mau dập đầu xin lỗi tông sư đi. Tông sư có tha cho mày hay không là phụ thuộc vào tâm trạng của cậu ấy”.
Bì Dương sợ hết hồn, Ngô Hữu Tuyền là người mà hắn rất kính trong, trong ấn tướng của hắn, Ngô Hữu Tuyền luôn như một vị thần. Nhưng một người tài giỏi như vậy lại phải khúm núm với Ngô Bình, rốt cuộc anh đáng sợ đến mức nào.
Trời ơi! Sao hắn lại chọc vào một nhân vật đáng gờm vậy chứ, chán sống rồi hay sao?
Bì Dương cố nhịn cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2272347/chuong-513.html