Chương 349
Ngô Bình cười nói: “Cậu chẳng bảo mấy thứ này có giá trị sưu tầm còn gì? Tôi cũng muốn mua về trưng”.
Đúng lúc này, người của Lâm Đức đã dẫn thêm ba người nữa vào. Trong số đó có một người ngoài 40 tuổi trông rất có khí thế, ông ta vừa vào đã nói: “Nhiều dược phách quá, tốt tốt!”
Sau đó, ông ta nhìn chằm chằm vào khối dược phách có phong ấn Chu Quả của Ngô Bình rồi lạnh mặt nói: “Có người mua trước tôi rồi sao?”
Lâm Đức cười nói: “Chúng ta đã nói rõ trước đó rồi mà, ai đến trước được trước. Cậu bạn này đã mua hai khối rồi”.
Người đàn ông kia cười lạnh rồi nhìn Ngô Bình, nói: “Này, cậu bán lại khối ấy cho tôi đi, bao nhiêu tôi cũng trả”.
Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi với ông quen biết gì đâu”.
Người đàn ông sầm mặt nói: “Đừng tự rước hoạ vào thân, biết tôi là ai không?”
Một người thanh niên đứng sau ông ta cười lạnh nói: “Chúng tôi là người của Thiết chưởng môn huyện Cái đấy!”
Ngô Bình: “Chưa nghe đến bao giờ”.
Người đàn ông mỉm cười u ám rồi tiến lên, giơ tay vỗ vai Ngô Bình. Anh vẫn đứng yên với vẻ giễ cợt.
“A!”
Bàn tay của ông ta vừa chạm vào Ngô Bình thì đã đau nhói, toàn thân như bị điện giật, lập tức run rẩy rồi ngã lăn ra đất.
Ngô Bình cố ý hỏi: “Ông không sao chứ?”
Người đàn ông không thể lên tiếng vì đang sùi bọt mép với vẻ hoảng sợ. Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2272018/chuong-348.html